Tường Vi đang trải lòng chuyện tình yêu của mình.
“Trong thế giới thứ ba, mỗi pê-đê có một “bí danh”
để gọi nhau cho trìu mến, thân thương. Thông thường ai yêu thích ca sĩ
hay loài hoa nào hay bất kỳ thứ gì khác, cứ đẹp đẹp và cảm thấy thích
thích là họ đặt tên ấy cho mình. Quán tôi thì có Mỹ Tâm, Tường Vi, Hạ
Vi, Edu, Hồng Hạnh, Thảo Nguyên... Không giống như người thường đặt bí
danh chỉ để gọi cho vui một thời gian, những cái tên sẽ theo những người
trong thế giới thứ ba suốt cuộc đời. Họ sống, yêu và thậm chí sẽ khắc
lên bia mộ khi lìa đời”, chị Thủy chủ quán “lẩu pê-đê” trứ danh Sài Gòn
bật mí.
Khát khao thầm kín sau những cái tên mỹ miều
Một buổi chiều muộn ở Sài Gòn còn vương nắng, chúng
tôi tìm tới quán “lẩu pê đê” Thúy Linh nằm sát cầu số 7 trên kênh Nhiêu
Lộc (P.11, Q.3) để gặp các “em” qua lời giới thiệu của vài người bạn.
Quán tuy nhỏ nhưng lượng người ra vào tấp nập. Vừa đặt chân vào quán,
những nhân viên “tân thời” đã chào đón chúng tôi nồng nhiệt. Họ mời
khách rôm rả với một giọng ẻo lả, vừa dễ nghe, vừa xao xuyến vừa…rờn
rợn. Những “cô gái” ở đây ăn mặc rất “mát mẻ”, gợi cảm y như mấy cô nhân
viên ở quán bar, thêm phần ngọt ngào từ giọng điệu nữa khiến không ít
đáng mày râu thích thú. Thế nhưng, đó là những cô gái thuộc về giới tính
thứ ba, điều mà chính họ chẳng ai muốn khi sinh ra. Sau bao năm tháng
vật lộn với đời, với người và với chính mình nhưng họ thường được gọi
chung với cái tên chung là “pê-đê”.
Họ tụ tập cái quán này làm ăn, công khai giới tính
trước bàn dân thiên hạ để mong người đời nhìn nhận mình như những con
người bình thường. Họ tha thiết hòa nhập với cộng đồng để mong mình có
tiếng nói từ chính những việc họ đang làm. Tất cả đều bộn bề, ngang trái
vì mấy ai đã thấu lòng họ đâu. Mỗi nhân viên trong quán nhậu Thúy Linh
là mỗi “linh hồn”, theo cách gọi của họ, đang phiêu diêu chốn trần gian.
Mỗi người đến từ một vùng quê khác nhau, kẻ Bạc Liêu, người Sóc Trăng,
người khác ở tận Cà Mau…theo tiếng gọi “bầy đàn” (một cách nói thân mật,
vui tai của một pê-đê tại quán-PV) mà về đây tụ hội, chỉ cốt để sống
cho vui, cùng nhau nương tựa, chia sẻ chuyện “phong ba” đời thường.
Chị Thủy, chủ quán lẩu đặc biệt này cho biết, quán mở
ra cách đây hơn 10 năm, lúc đó chỉ để tạo điều kiện cho “các em” có
công việc ổn định, tạo thế hòa nhập với cộng đồng. “Vì chúng là pê-đê,
người đời còn kỳ thị nhiều nên rất khó xin việc chính đáng. Thời gian
đầu, tuy “các em” có tài nấu nướng rất khéo nhưng quán gặp không ít khó
khăn bởi chẳng ai muốn ăn uống ở cái chỗ “chướng tai gai mắt” này cả.
Sau khi được hàng xóm, bạn bè ủng hộ, giới thiệu, quán lấy được uy tín,
nhờ đó mới phát triển được như ngày nay...”, chị Thủy cho biết thêm.
“Mỗi đứa có cá tính riêng của mình và đặc biệt, đứa
nào cũng thích làm đẹp. Từ giày dép, mũ nón, quần áo, đầu tóc cho tới
phấn son, mọi việc đều phải chỉn chu thì chúng mới ra tiếp khách. Chỉ
tính thời gian trang điểm thôi, mỗi đứa cũng mất cả tiếng đồng hồ rồi đó
chú. Ở quán, mỗi đứa lại có một cái tên riêng trong thế giới thứ ba để
gọi trìu mến với nhau. Vì yêu cái đẹp nên chúng thường chọn tên các loài
hoa hoặc những ca sĩ, người mẫu hay hotgirl nổi tiếng. Quán tôi thì có
Mỹ Tâm, Tường Vi, Hạ Vi, Edu, Hồng Hạnh, Thảo Nguyên...”, chị Thủy bật
mí thêm. Phía sau những cái tên mĩ miều ấy là những khát vọng về một
cuộc sống bình thường, vượt lên sự trớ trêu của tạo hóa.
Quán lẩu đặc biệt này lúc nào cũng đông khách
từ 4h chiều tới đêm khuya.
|
Muốn yêu bình thường không dễ
Tổn thương vì thường bị lợi dụng
Mỹ Tâm bảo: “Tụi em lúc nào cũng tha thiết được mọi
người nhìn nhận một cách minh bạch, tôn trọng quyền riêng tư. Tại tính
tụi “em” thế này, nếu yêu người ta mà người ta không đáp trả dù rất đau
khổ cũng đành chịu. Song nhiều khi bọn em vấp phải sự lừa dối, người ta
nói yêu thương tụi em nhưng rồi “được lợi” xong thì “chạy mất dép”,
không thèm từ biệt một câu nào”. Tôi phân vân hai từ “được lợi” thì Mỹ
Tâm giải thích ngay: “Nhiều người đến với tụi em đầu tiên là vì sắc đẹp,
tình dục và cuối cùng là tiền. Khi họ được thỏa mãn hoặc tụi em cạn
kiệt rồi thì họ biến mất mặc cho tụi em đau khổ. Hạnh phúc chưa bao giờ
nở một cách chính đáng trên nụ cười của tụi em đâu anh”, Mỹ Tâm ví von
một cách cay đắng.
|
Đi hỏi từng “em” trong quán, chúng tôi nhận được
những câu trả lời rất trìu mến và thân tình. Họ cho biết, tất cả các anh
chị em ở đây đều rất yêu thương nhau, luôn chia sẻ mọi chuyện và điều
quan trọng nhất là được “hưởng cái không khi quây quần, vui vẻ nơi đây”.
“Trước đây, một số tụi “em” phải đi hát ở đám cưới, nhảy nhót ở đám ma,
uống rượu ở quán bar, phục vụ ở quán cà phê mua vui cho thiên hạ cũng
chỉ để mưu sinh qua ngày. Từ ngày các chị em trong giới gọi nhau về đây,
cuộc sống tụi “em” vui vẻ hơn và ý nghĩa hơn nhiều”, một “cô gái” có
tên Mỹ Tâm tâm sự.
Tiếp xúc với nhiều “em” trong quán lẩu Thúy Linh, tôi
mới biết và hiểu cuộc sống của họ khó khăn đến nhường nào. Đối với
những người trong thế giới thứ ba phần lớn họ đều chịu những tổn thương
tâm lí nên nhu cầu được yêu thương dường như là hơn hẳn người thường.
Vậy nhưng để vượt qua được những cám dỗ xác thịt đòi hỏi, vượt qua được
tư tưởng sống gấp là một điều không hề dễ dàng. “Tất cả đều vận vào mệnh
đời, mệnh người pê-đê rồi anh à, không thể làm khác được bởi xã hội còn
kỳ thị bọn “em” nhiều lắm. Sự thực, không mấy người trong thế giới thứ
ba dám “lộ diện” trước thiên hạ như tụi em ở đây, bởi một nỗi yếu lòng
và hay mặc cảm với chính mình. Nhiều lúc, chỉ cần một ánh mắt ai đó nhìn
mình khang khác, vậy là “em” đã thao thức suốt đêm vì suy nghĩ. Còn rất
nhiều, rất nhiều những chị em ở bên ngoài đang sống đau khổ, họ không
dám lộ diện để kiếm tìm hạnh phúc như người bình thường nên thường “bay
đêm” ở các tụ điểm để vui hoan lạc cho đời chóng qua mà thôi”, Thảo
Nguyên tâm sự.
Mỹ Tâm ngồi cạnh đó liền bùi ngùi trải lòng: “Tụi
“em” yếu đuối lắm anh ơi. Nhiều khi, tụi em yêu người ta mà không dám
nói, thích ai đó chỉ dám đứng nhìn, lúc mạnh bạo “đánh mắt liếc” người
ta thì bị chửi đồ điên. Biết là vậy (chấp nhận), nhưng bọn em cũng buồn
nhiều lắm”. Nghe bạn nói, Tường Vi tiếp lời thêm: “Trừ những người sinh
ra trong cảnh giàu sang, đa phần “tụi em” phải bươn trải với cuộc mưu
sinh vất vả thường ngày để kiếm miếng cơm manh áo. Ánh mắt người đời cứ
không ngừng dèm pha, kỳ thị nên còn buồn nhiều lắm. Vì thế, sau những
buồn vui ở đời, tụi “em” lại tụ tập nhau ở một địa điểm nào đó (đã hẹn)
để tâm sự, tìm tình yêu cho mình hoặc cùng “bay đêm” cho thỏa lòng nhau.
Mỗi lần như vậy, có người vì tình, có người vì tiền. Nhưng nói thật với
anh phần lớn những chuyến “bay đêm” như vậy chủ yếu là để thỏa mãn như
cầu về xác thịt. Bởi phần lớn những người thuộc thế giới thứ ba như bọn
em luôn có nhu cầu về chuyện đó một cách mạnh mẽ hơn người thường rất
nhiều”.
Đăng Văn
Theo Giadinh.net.vn
0 nhận xét :
Đăng nhận xét